Trên mạng thông tin xã hội thường chia sẻ những cuộc tình chóng vánh vì người con gái quá tin tưởng và thương yêu người con trai để rồi cay đắng nhận ra mình không là gì trong mắt người ta.
Mẹ viết những dòng này khi mẹ đang ở những năm tháng đẹp nhất của tuổi trẻ, của những mộng mơ, của những dại khờ, và của một trái tim sẵn sàng yêu đến ngây dại. Có lẽ ở tuổi này, chúng ta ít nhiều đều đã từng yêu.
Chỉ 3 chữ “đã từng yêu” nhưng là rất nhiều cảm xúc, rất nhiều câu chuyện. Đã từng yêu, là đã từng hạnh phúc đến ngây ngất khi người đó làm cho mình một điều gì dù rất nhỏ. Đã từng yêu, là đã từng hồi hộp, lo lắng và thấu hiểu cảm giác chờ đợi một ai đó. Và đã từng yêu, cũng là đã từng tổn thương thật nhiều..
Mẹ chẳng tin mình đủ kinh nghiệm để khuyên con một điều gì đó trong tình yêu, bởi chúng ta không ai đủ trưởng thành để thôi bỡ ngỡ khi tình yêu đến. Mẹ cũng không nghĩ mình đủ sáng suốt để nói con rằng làm thế nào là tốt, làm thế nào thì sẽ hạnh phúc, bởi đôi khi nó là cái duyên của mỗi người. Mẹ chỉ muốn nhắn nhủ con gái của mẹ một điều, rằng nếu được, mong con đừng yêu ai đó hơn chính bản thân mình.
Con gái ơi, đừng yêu ai hơn chính bản thân mình
Nghe thật ngốc phải không con ? vì có lẽ, ai trong chúng ta cũng đều từng vì một người mà sẵn sàng hy sinh mọi thứ. Mẹ cũng vậy. Mẹ đã từng yêu một người bằng tất cả những gì mình có, yêu hơn cả chính bản thân mình. Mẹ vì yêu người đó mà dại khờ tin, dại khờ ngóng trông, dại khờ vun đắp và cống hiến để rồi hẫng hụt dần trong vỡ vụn.
Con biết không, khi con yêu ai đó hơn chính con, con sẽ yếu mềm hơn bao giờ hết. Vì quá yêu, nên trong con luôn có quá nhiều nỗi sợ, lúc nào cũng thấp thỏm sợ rằng người đó sẽ đi mất, lúc nào cũng lo lắng nếu không có người đó mình sẽ sống thế nào.. Và một ngày, chính sự yếu đuối và những nỗi sợ ấy sẽ khiến con mỏi mệt, sẽ tạo áp lực lên người con yêu, và người ấy thì chẳng còn đủ kiên nhẫn với con nữa.
Con biết không, khi con yêu ai đó hơn chính con, con sẽ thiếu kiểm soát chính cảm xúc của mình, vì mọi buồn vui con đều đã gửi trọn vào một người khác. Người đó vui, người đó thương con, con sẽ thấy mình như bay trong hạnh phúc. Nhưng chỉ cần người đó buồn bã, hoặc cáu kỉnh, hoặc xa rời con một chút thôi, con sẽ cảm thấy cô đơn lạc lõng vô cùng. Con chỉ biết sống trong thế giới và cảm xúc của người ấy. Con không thể tự tạo ra niềm vui cho mình nữa, con chẳng còn thế giới của riêng con nữa, và điều đó khiến con mất dần sự cuốn hút của chính con lúc ban đầu.
Con gái ơi, đừng yêu ai hơn chính bản thân mình
Con biết không, khi con yêu ai đó hơn chính con, con sẽ luôn đòi hỏi quá nhiều ở người đó và mong muốn họ dành nhiều thật nhiều, thậm chí là tất cả cho con. Lẽ tự nhiên là chúng ta cho đi bao nhiêu, chúng ta mong mỏi nhận lại tương ứng. Thế nhưng chẳng người đàn ông nào có thể từ bỏ mọi thứ riêng tư vì con, và nếu như anh ta chỉ biết đến mỗi con, con cũng sẽ thấy chán anh ta ngay thôi.
Sự quyến rũ của đàn ông, và cả của người phụ nữ, đôi khi là ở chính sự bí ẩn và độc lập, con đừng làm mất điều đó ở anh ta, và ở chính con.
Con biết không, khi con yêu ai đó hơn chính con, con sẽ quên lãng dần bản thân mình. Con sẽ mải chăm chút cho tình yêu mà đôi lúc hơi xuề xòa với bản thân. Con sẽ mải buồn vui vì người ấy mà bỏ qua những niềm vui nhỏ xinh khi con còn một mình. Để rồi một ngày, con sẽ chẳng còn là người mà con đã từng.
Con à, trong tình yêu, đừng bao giờ trao đi tất cả, hãy giữ lại một chút cho riêng mình – có như thế con mới không bao giờ mất người mình yêu.